Đây là loạt bài mình viết cho chương trình Audio của Chuyện Nhà Bụt – là nơi của những tiếng lòng tâm sự về những điều xung quanh cuộc sống của Nhà Bụt.
Người ta thường nói “là phụ nữ, sinh ra đã là một thiệt thòi”. Bởi phụ nữ phải chịu rất nhiều định kiến của xã hội. Nếu chúng ta quan sát kỹ thì sẽ thấy, phụ nữ luôn bị đánh giá, phán xét về phẩm giá, về ngoại hình và cả về tính cách. Trong chế độ xã hội cũ, phụ nữ thậm chí còn không được quyền tự quyết định cuộc đời và số phận của chính mình. Phụ nữ bị xã hội khoác lên mình đủ thứ giáo điều, lễ nghĩa. Và phụ nữ mặc định phải lui về sau, trở thành nhân vật phụ cho chồng của mình. Cũng từ đó, áp đặt rằng phụ nữ phải là người giữ gìn tổ ấm, phải lo việc nhà từ a đến z, từ việc dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc chồng con, dạy dỗ con cái, đối nội đối ngoại…đều là của phụ nữ.
Xã hội ngày nay đã thay đổi ít nhiều, phụ nữ cũng đã được cởi bỏ bớt những định kiến, những giáo điều, phụ nữ được làm chủ cuộc đời mình, được lựa chọn cuộc sống và niềm đam mê của chính mình.
Thế nhưng cho đến khi lập gia đình thì người phụ nữ ấy lại hy sinh tất cả những ước mơ, những đam mê để tập trung vun vén cho tổ ấm bé nhỏ của mình, trở thành một người vợ hiền dâu thảo. Và lúc này, không phải là xã hội áp đặt, mà là họ tự nguyện.
Bởi vì phụ nữ họ khờ lắm. Dù có mạnh miệng thế nào nhưng khi tìm được người đàn ông của cuộc đời mình là họ cảm thấy đủ, cảm thấy cả thế giới như đang được họ nắm trong tay. Ngây ngất và hạnh phúc. Lúc đó, họ tình nguyện hy sinh mọi thứ để lặng lẽ làm người đứng sau lo toan cửa nhà, con cái để người chồng có thể tập trung lo sự nghiệp, phát triển ước mơ và phấn đấu vì một tương lai tươi sáng.
Thậm chí dù cuộc sống có vất vả, khó khăn đến mấy, họ cũng cố gồng gánh, chỉ để mong giữ gìn một gia đình hạnh phúc. Họ cứ nghĩ rằng “cứ hy sinh, rồi hạnh phúc sẽ tới”.Nhưng thực sự có mấy ai hiểu cho sự hy sinh thầm lặng của họ? Họ chẳng dám đi đâu xa vì lúc nào cũng mải lo lắng cho chồng con, chẳng dám mua một chiếc váy đẹp vì muốn dành tiền mua sữa cho con. Đối với chồng và con, họ không tiếc điều gì, nhưng với bản thân mình, họ làm gì cũng thấy tiếc.
Họ làm tất cả những điều đó, bởi họ nghĩ rằng người chồng của mình, người cha của con mình sẽ là người đàn ông đáng tin cậy cho họ dựa vào, sẽ là một người khiến họ tự hào và không cảm thấy nuối tiếc khi đánh đổi tất cả tuổi xuân. Thế nhưng liệu sau những hy sinh đó, có mấy ai trân trọng và giữ gìn? Như vậy thì phụ nữ có nên hy sinh vì gia đình nữa hay không?
Quý vị có đồng tình hay phản đối quan điểm của Nga trong bài chia sẻ ngày hôm nay, hoặc là quý có những ý kiến như thế nào thì xin vui lòng nhắn tin vào fanpage của Nhà Bụt. Vì Nhà Bụt là 1 cộng đồng mở, trong đó chia sẻ rất nhiều những góc nhìn đa chiều về các vấn đề trong cuộc sống nên là quý vị cứ mạnh dạn chia sẻ cái quan điểm của mình. Về chủ đề ngày hôm nay, Nga sẽ quay trở lại và tiếp tục chia sẻ với quý vị vào tuần tới. Còn bây giờ thân ái chào tạm biệt và hẹn gặp lại.
Link Audio: https://www.facebook.com/thestoryofnhabut/posts/115381750843473